Thời gian trôi qua thật
nhanh, với chín cô gái, một sự liên kết và một ước mơ, họ đã nắm tay nhau, cùng
nhau vượt qua khó khăn và đã đi đến được con số “6”, sáu năm.
Happy 6th Anniversary
So Nyuh Shi Dae
Girls’ Generation
Mình đến với SNSD thì chắc đó là nhờ vào sự tò mò. Nếu nhớ không lầm thì đó là vào khoảng cuối năm 2009, mình về quê chơi. Mình có chơi với một chị bạn (Kyrie) là con của bạn mom, hai đứa rảnh rỗi không có gì làm kéo nhau đi net. Hồi đó mình chẳng quan tâm đến nhạc nhéo, tin tức gì cả mà chỉ ngồi chơi game thôi (do lâu rồi không chơi), đang chơi thì quay qua thấy Kyrie không chơi game mà ngồi coi một show gì gì đó rồi cười sặc sụa. Do tính tò mò nên nhìn lên, nhớ tên show là “sweet night” thôi rồi ngồi chơi game tiếp. Nói thật là mình không hề thích về quê tí nào cả, về thì chỉ có một chữ “chán” thôi. May mà máy tính nhà có mạng, nhảy lên Youtube rồi search, thế là bắt đầu quá trình xem và cười. Mình bị thu hút bởi sự thú vị của họ, thế là hết show này rồi đến show kia mình coi không chừa cái nào. Xem xong hết rồi, thuộc hết tên các thành viên rồi thì mới bắt đầu nghe nhạc của chín đứa.
Mình bị thu hút chẳng phải bởi
họ hát hay, họ đẹp hay linh tinh thì đó mà mình thật sự bị thu hút bởi chính họ.
Bởi tình cảm giữa chín đứa, bởi sự cố gắng không ngừng của chín đứa, bởi tình bạn
gắn bó của chín đứa, bởi vì là chín đứa. Một Kid Leader lúc nào cũng điên điên
khùng khùng cười nham nhở nhưng thật sự nghiêm túc và đam mê khi ca hát, một
Ice Princess lúc nào cũng lạnh băng và muốn ngủ nhưng có một nụ cười và giọng
nói ngọt ngào, một Mushroom lúc nào cũng hậu đậu nhưng luôn đầy nhiệt huyết, một
Aegyo Queen lúc nào cũng show ra những kiểu dễ thương kiến người ta chỉ muốn đấm
thôi nhưng thật sự rất thông minh khiến ai cũng phải nể phục, một Dance Queen dường
như rất mờ nhạt nhưng thật sự là con át cuối cùng của SNSD bởi cô không bao giờ
khiến người khác hết ngạc nhiên, một Black Pearl vô cùng quyến rũ nhưng thật ra
là một tên kkab suốt ngày làm những trò nhảm nhí dở người mất hết hình tượng, một
shikshin dường như chỉ biết ăn và ăn thôi nhưng ai biết được cô ấy có bao nhiêu
tài năng lẻ khác, một Goddess Yoong xinh đẹp như thiên thần nhưng ai mà nghĩ được
là con người đó nghịch ngợm như một thằng nhóc Choding mười tuổi, một Maknae dễ
thương hiền lành nhưng ai nghĩ được cô là người bá đạo nhất SNSD. Chín con người,
chín màu sắc khác nhau như không hiểu sao khi hòa lại lại trở thành một chỉnh
thể hoàn chỉnh không có gì phá vỡ được.
Họ chỉ là những con người
bình thường như bao người khác, nhưng họ có ước mơ, họ có niềm đam mê của mình,
họ có một nghị lực phi thường, họ cho nhau tình cảm đơn thuần nhất như một thành
viên trong gia đình mình. Một khi năm chặt tay nhau, họ có sức mạnh để vượt qua
giới hạn của sự bình thường để tỏa sáng giữa muôn ngàn người. Họ cho nhau niềm
tin, họ cho nhau sức mạnh, dù chỉ một trong số họ xuất hiện thôi nhưng ta vẫn
thấy được hình ảnh của tám người còn lại. Họ không chỉ cố gắng khiến bản thân
mình trở nên nổi tiếng mà còn khiến cho mọi người chú ý đến cả chín người họ nữa.
Khi SNSD ra sub unit
TaeTiSeo thì mình nhớ là có kha khá người phản đối thì phải, những bạn đó nói
SNSD chỉ hoàn hảo khi có chín thành viên. Ờ thì mình cũng nghĩ là đúng, nhưng
khi nhìn Stage của ba đứa, chúng ta vẫn luôn bắt gặp hình ảnh chín người trên
Stage không phải sao? TaeTiSeo và sáu vũ công khác, vẫn là số chín thần thánh
đó, vẫn luôn quanh quẩn hình bóng của chín người. Dù SNSD có cho ra bao nhiêu
sub unit nữa thì ta vẫn sẽ thấy được hình bóng của cả chín người, dù không hiện
diện nhưng tình cảm của họ vẫn sẽ luôn ở đó, luôn ở quanh các thành viên khác.
Sub unit của họ là được ghép từ tên các thành viên tham gia sub unit đó mà không phải là một cái tên nào khác, bởi
vì các thành viên đó vẫn mãi là SNSD, khi đọc lên tên TaeTiSeo thì người ta nhận
ra, ‘Ờ, SNSD có ba thành viên tên này nè, thì ra họ thuộc SNSD’. Khi giới thiệu
nhóm, TaeTiSeo không nói “Xin chào, chúng tôi là TaeTiSeo” mà nói là “Xin chào,
chúng tôi là So Nyuh Shi Dae”, từ đó ta có thể thấy được họ trân trọng nhóm của
mình biết bao, dù có hoạt động riêng lẻ thì ờ, họ vẫn là SNSD.
Mình thật sự cảm thấy may mắn
khi sinh ra trong thời đại này, thời đại xuất hiện “thời đại thiếu nữ” =)). Là
một Fan, là một SONE thì mình chẳng mong mỏi gì hơn ngoài việc vẫn được nhìn thấy
họ nắm tay nhau, cùng nhau hát, cùng nhau chơi, cùng nhau đùa, cùng nhau đi hết
quãng đường còn lại. Dù quãng đường phía trước có khó khăn, gian nan hơn những
gì các bạn đã vượt qua, nhưng một khi các bạn vẫn còn niềm tin, vẫn còn niềm
đam mê của mình thì SONE sẽ vẫn mãi còn ở đây, cùng các bạn vượt qua nó, cùng
nhau tạo nên con đường đi xuống đẹp hơn bao giờ hết. Nhưng bây giờ vẫn chưa là
đỉnh mà chúng ta mong muốn mà phải không? (^.^=) Thế nên hãy cùng nhau cố gắng,
đưa “Girls’ Generation” vào lịch sử, một khi vào lịch sử thì chữ “Girls’
Generation” sẽ mãi tồn tại và sống theo thời gian dù các bạn không còn là “Girl”
nữa mà trở thành “Women” rồi. Những gì các bạn đã làm, đang làm và sẽ làm thì sẽ
không chỉ là đạt được ước mơ của mình mà còn mang lại sức mạnh cho nhiều người
khác nữa. Vì thế hãy cứ tự tin bước về phía trước, chúng tôi vẫn sẽ luôn dõi
theo các bạn..
Còn nhiều điều nữa mà mình
muốn nói, muốn viết, muốn diễn đạt nhưng vẫn câu nói cũ, từ ngữ hạn hẹp nên
không biết là mình muốn nói gì, viết gì, diễn đạt cái gì nữa =)) Nhưng mình biết
chắc chắn là có một câu nói mình muốn nói bây giờ và cả sau này nữa. Đó là …
Jigeumeun So
Nyuh Shi Dae!
Apeurodo So
Nyuh Shi Dae!
Yeongwonhi So
Nyuh Shi Dae!
So Nyuh Shi
Dae! So Nyuh Shi Dae! Saranghae Yooooooooo~~~!
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét