Author : Choy
Pairings : TaeYeon – Takamina
– Tiffany – Acchan, TaeNy, AtsuMina, little SooSun
Rating : PG-15
Note : Cuối năm rồi, cái gì
nên kết thúc thì kết thúc, cái gì chưa thì cứ tiếp tục ngâm giấm =))
Cuối năm vui vẻ nha. Cùng nhau chào
đón một năm mới tươi sáng nào.
Không mang ra khỏi
Blog nếu chưa có sự đồng ý của Au
Cooperation
Cả bốn người cùng nhau đi ăn
sau lời gợi ý hết sức “đáng yêu” từ hai cô “vợ” xinh đẹp. Không hề có bất cứ quản
lí nào đi theo, chỉ bốn người họ. Taeyeon cầm lái chở cả bốn cùng đi. SJJD hoạt
động ở Nhật khá thường xuyên nên Taeyeon đã thi lấy bằng lái xe tại Nhật để đi
chơi hay chạy vòng vòng để thư dãn mà không cần người chở đi. Chiếc xe cả bốn
đang ngồi là BMW 640D Gran Coupe của Taeyeon. Đừng hỏi vì sao một con người mang
hình ảnh “dễ thương” như Taeyeon mua xe thể thao, sở thích mà. Chiếc Taeyeon chạy
bên Hàn là Mercedes Benz SLK55 AMG, cũng là một chiếc xe thể thao nhưng CHỈ có
hai chỗ ngồi(why?). Có fan từng
hỏi là khi rảnh Taeyeon thường làm gì, ẽm trả lời là trở Tiffany chạy dọc sông
Hàn. Từ đó fan mới hiểu sao ẽm lại mua xe có hai chỗ ngồi, mua nhiều chỗ quá có
người làm “phiền” à. (suy đoán tung lung mà đúng thì vui à =)))
Trở lại, không khí trên xe
hình như được chia ra làm hai phần, phần trước thì không một tiếng nói, phần
sau thì nói chuyện rôm rả như một cái chợ. Chẳng là không hiểu lí do gì mà hai
nàng lại muốn ngồi dưới cùng nhau, để hai “ông” lên đằng trước ngồi. Taeyeon
thì chuyên tâm lái xe, đường xá Nhật Bản cô không rành lắm nên phải cẩn thận
nhìn đường và cái GPS dẫn đường. Còn Takamina thì không hiểu lí do gì mà cảm thấy
lạnh người, trong người cứ nơm nớp lo sợ một nỗi lo lắng vô hình nào đó nên chỉ
nhìn chăm chăm nhìn đường. Hai nàng ở phía sau thì cười hớn ha hớn hả về nhiều
vấn đề như ăn uống, quần áo, dầy dép…
Vì chơi chiếc xe quá “khá” nổi
bật nên khi bước ra khỏi xe, cả bốn phải chùm áo khoác hoặc đội nón, đeo kính….
để ngụy trang. Thời buổi này paparazzi thật không ít à. Nhà hàng này Acchan
quen và nhiều nghệ sĩ cũng hay ăn ở đây nên khi đi vào họ không cần phải ngụy
trang, cởi bới đồ cho đỡ nóng.
Lần này họ ngồi theo cặp.
Trong khi chờ đem đồ ăn ra, cả bốn nói chuyện phiến với nhau.
“Taeyeon-san thích xe thể
thao thì phải? Chiếc BMW vừa rồi đẹp đó chứ” Acchan nói.
“Ừ, không hiểu sao nhưng chạy
nó thấy khá thoải mái. Acchan cũng biết chạy xe đúng không?” Nhận được cái gật
đầu từ Acchan, Taeyeon quay qua hỏi Takamina “Còn cậu, Taka-san?”
“Ơ…không. Học mấy cái lí
thuyết đó mệt lắm.” Minami nhăn mặt nói. Hồi Acchan học lấy bằng lái xe, nhìn
cái đống giấy mà cô ấy phải học khiến Minami muốn bệnh luôn. Thêm một lí do nữa
là Minami không được “cao” nên…(tủi thân thằng bé =)))
Nghe Minami nói vậy, Acchan
nổi hứng trêu chọc “Không phải là thời gian cậu để lên hết mấy “em” rồi à?!” Cái
này mang giấm à nha.
“ACCHAN……” Minami tím mặt.
“Hahhhahha….” Cả ba người
còn lại cười lớn.
“Tour vòng quanh Nhật đầu
năm của các bạn rất tuyệt.” Acchan nói. “Sao các bạn có thể chịu đựng được ba
giờ đồng hồ như vậy?”
“A, chúng tôi rèn luyện sức
chịu đựng cũng như các kĩ năng khác từ nhỏ nên thể lực tốt hơn người thường
thôi.” Tiffany cười nói
“Uhm” Minami gật đầu. “AKB về
khoản đó thật sự rất kém. Nếu diễn năm bài liền thì thể nào cũng có người chịu
không được mà xỉu hay là thở gấp.” May là chỉ diễn nửa bài thôi chứ cả bài thì nằm
la liệt chờ cấp cứu quá.
Sau đó phục vụ đem đồ ăn
lên, bốn người vừa ăn vừa trò chuyện về giới nghệ sĩ cũng như những khó khăn
trong công việc.
“A Minami” Đang ăn thì
Acchan đột nhiên quay qua Minami bảo cô ấy mở miệng ra để cô đút…cà chua cho
ăn. Mặt Minami tái mét. Không phải chứ…cà chua nữa ư? Minami cười khổ. Môi hơi
mấp máy mở ra khi nhìn ánh mắt chờ đợi của Acchan thì một giọng nói vang lên.
“Taka-san không thích ăn cà
chua mà, đúng không?” Taeyeon mặt tỉnh bơ nói. Sau lời nói đó là một ngọn gió lạnh
thổi qua bốn người, ba con người kia nhìn chằm chằm vào Taeyeon khiến cô bối rối,
nhìn lưới qua cả ba người kia. Cô nói sai à???
Mắt Acchan lóe lửa. Giỏi cho
hai người, thân nhau nhỉ? Mới quen biết mà biết cả sở thích của nhau cơ đấy.
Acchan nhìn Taeyeon nở một nụ cười không thể tươi hơn được nữa trong khi chân
thì đá mạnh Minami một cái.
Minami đau điếng người như
không dám hé răng kêu một lời, liền cười cười. “Đâu có…tớ …*lắp bắp*
…tớ thích ăn cà
chua mà, thích ăn cà chua hihhihi” Minami cười mà ước mắt không ngừng chảy
trong lòng. Cô vui vẻ đưa mặt về phía trước, ngập lấy chiếc xiên có miếng cà
chua của Acchan rồi ăn như thể nó rất ngon.
“Ngon ghê. Cà chua ngon nhỉ
Acchan” Minami quay qua Acchan cười nói. Acchan không nói gì mà tiếp tục ăn.
“Ăn cà chua thật sự rất tốt
đó. Trong bữa ăn của chúng tôi thường có ít nhất mấy trái cà chua bi” Tiffany
cười nói. Rau quả giúp rất nhiều cho hệ tiêu hóa cũng như da mà.
“Uhm tớ thích ăn cà chua nhất.
Cậu thích gì Tiffany-san?”
“Dâu” Tiffany cười, đôi mắt
của cô cũng tạo thành lưỡi trăng, người ta hay gọi đó là mắt cười. Mỗi lần nhắc
đến cái gì cô thích thì cô đều cười như thế.
“Taeyeon-san?” Acchan quay
qua hỏi Taeyeon. Taeyeon đang ăn nên không trả lời ngay mà đợi ăn xong đã,
Tiffany cũng đang uống nước nên… đã có người trả lời thay họ. Câu trả lời thật
sự khiến Acchan muốn nổi điên với người trả lời nó.
“Hình như Te-chan thích sữa
chuối” Minami không ngại vừa ăn vừa nói. Nghe Minami nói Taeyeon cũng gật đầu
như đúng rồi khiến Acchan và Tiffany như hóa đá theo.
Hai con người này….chắc chắn
có quan hệ với nhau. Thậm chí cả sở thích cũng nói cho người kia biết. Chắc chắn
đang giấu giếm cái gì đó. Acchan và Tiffany đều đang rối bời bởi suy nghĩ đó.
Trong lòng cả hai dâng lên không ít cảm giác giận dữ cũng như tổn thương. Họ giấu
hai cô cái gì?
Cho đến khi ăn xong, Acchan
và Tiffany không nói một câu nào, lâu lâu Minami và Taeyeon nói linh tinh về thời
tiết, trang trí, phong cách của nhà hàng này… Minami và Taeyeon đều chẳng quan
tâm vì sao hai cô nàng kia lại im lặng như tờ, họ quá quen cái kiểu thất thường
này rồi. ( Chính xác là hai tên ngốc này không nằm bắt được “tâm tư” của hai nàng
T.T)
Thấy chưa, vừa thanh toán
xong là hai cô nàng trở về trạng thái ban đầu, ôm lấy cánh tay của Minami và
Taeyeon, cười nói nhẹ nhàng là muốn đi shopping. Thấy hai nàng vui vẻ trở lại,
Minami và Taeyeon cũng “chiều” gật đầu cái rụp trước sự “quyến rũ ngọt ngào”
kia.
Tưởng sẽ được nắm tay bạn
gái đi mua sắm, ai dè là đi làm ô sin xách đồ cho hai nàng cơ chứ. Hai nàng đi
trước khoác tay nhau cười nói, hai chàng đi sau khó khăn xách đống đồ hai nàng
mới mua.
Mỗi lần vào shop nào đó, lựa
được cái nào thích thì hai nàng đều thử cho hai chàng xem. Tỉ lệ cơ thể và chiều
cao của hai nàng đều chuẩn nên dù mặc bộ đồ nào cũng đẹp cả. Mỗi lần thấy bộ
nào vừa ý thì Acchan và Tiffany đều quay sang Minami và Taeyeon, quyến rũ nói
“Đẹp không Minami/Taeyeon?” Nhận được hai ánh mắt hau háu nhìn vào mình cùng với
miệng hơi mở ra, hai nàng bồi thêm một câu “Mua cho em nha?” Thế là hai cái đầu
kia gật rụp một cái. Xong, trên người Minami và Taeyeon đều sẽ thêm một bịch đồ
nữa và tài khoản theo đó cũng vơi đi không ít. (Ôi tội quá) Cả hai vẫn chưa nhận thức được vấn đề cho đến khi chiếc
thẻ của họ đã quẹt xong và hai nàng vui vẻ trả lại cho họ.Thầm rủa sao mình dại
gái vậy nhưng…vô phương cứu chữa rồi. Đành ngậm ngùi theo sau hai nàng.
Sau khi mua sắm thỏa thích,
hai nàng nhìn lại phía sau thấy hai chàng chật vật như vậy cũng hơi đau lòng
nhưng…cái ghen đánh chết cái dịu dàng rồi, cả hai tiếp tục mặc kệ họ và lại
khoác tay nhau đi. Ra khỏi cửa khu mua sắm thì cả bốn quyết định chia tay, hai
nàng trao đổi số điện thoại và hẹn với nhau ngày nào đi tiếp. Mồ hôi hai chàng
thoáng đổ nhiều hơn bình thường.
Acchan và Minami đón taxi về.
Acchan có việc ở công ty nên cô đến công ty luôn, còn Minami về nhà. Lúc ra khỏi
taxi Acchan không nói không rằng mở cửa đi ra luôn, không thèm quay đầu lại khiến
Minami ngỡ ngàng. Có chuyện gì vậy?
Còn Taeyeon đưa Tiffany về nhà.
Trong suốt quãng đường đi, Tiffany không nói không rằng cũng khiến Taeyeon cảm
thấy lo lắng. Cô ấy bị sao vậy?
“Em không sao chứ? Em không
khỏe hả Fany?”
“…” Tiffany không trả lời,
quay mặt ra cửa sổ nhìn đường xá. Hành động đó khiến Taeyeon bối rối. Hồi nãy
cô ấy vẫn vui vẻ mà.
Vừa đậu xe vào sân, Tiffany
mở cửa xe một mạch đi vào nhà, thậm chí cửa xe cô ấy không thèm đóng luôn. Taeyeon
thấy vậy liền nhanh chóng đóng cửa, khóa xe lại rồi chạy nhanh vào nhà.
“Yah Fany, em làm sao vậy?”
Taeyeon vừa cởi giày vừa nói khi thấy bóng dáng Fany vừa khuất sau cánh cửa
phòng của họ.
“Cậu lại làm tội làm tình gì
rồi à” Jessica từ bếp đi ra với ly nước trên tay, liếc mắt nhìn Taeyeon một cái
rồi đi thẳng về phòng của cô.
“Đừng nhìn tớ bằng con mắt
đó chứ” Taeyeon nói với theo.
“Cô ấy giận cậu hả?” Sunny
đang ngồi trên sofa xem tivi nói trong khi Sooyoung đang nằm trên đùi cô ấy với
bịch snack trên tay.
“Tớ sao biết được. Tự nhiên
cô ấy như thế đó chứ.” Taeyeon than ngắn thở dài đi vào phòng xem Tiffany như
thế nào. Trước khi vào cô nghe loáng thoáng Sunny và Sooyoung nói chuyện.
“Em cá là cậu ấy lại ga lăng
giúp đỡ cô nàng nào rồi khiến cô nàng đó đổ ngay tại chỗ.” Sunny nói.
“Em đánh giá thấp Taengoo của
chúng ta vậy. Soo nghĩ là cậu ấy đùa giỡn hoặc thân thiết với một cô nàng nào
đó.”
“Soo cá gì?”
“Một máy PS mới cho em. Ngược
lại em thua thì phải “chiều” Soo. OK?”
“Yahhhh Choi Soo
Young……”
Sau đó là gì thì Taeyeon
không biết được, chỉ biết trước mắt là một thân hình đang nằm trên giường, mặt
quay vào góc tường.
“Fany à, em sao vậy?”
Taeyeon nhẹ nhàng đi lạ
i chiếc giường rồi ngồi xuống.
“…” Tiffany không nói gì,
chiếc vai của cô khẽ rung. Nhận ra được điều đó, Taeyeon hốt hoảng lại gần
Tiffany, xoay người cô ấy lại thì thấy hai hàng nước chảy dài trên đôi mắt ấy.
“Fany, em sao vậy? Sao tự
nhiên lại khóc? Đừng khóc nữa, đừng khóc nữa mà…” Taeyeon rối rít hỏi Tiffany,
tay không ngừng lau đi nữa giọt nước mắt kìa.
“Sao lại khóc vậy? Tae làm
em buồn à?” Taeyeon nhẹ nhàng lau khuôn mặt của Tiffany, ôn nhu nói.
“Tae…Tae lừa…dối em…”
Tiffany nghẹn ngào nói.
Taeyeon ngỡ ngàng “Em nói gì
vậy? Tae lừa dối em khi nào chứ? Em biết Tae yêu em nhất mà.”
“Tae với Takamina-san…”
“Taka-san hả? Cậu ấy với Tae
cùng làm việc chung mà.”
“Tae còn tiếp tục dối em?”
Tiffany nhìn thẳng vào mắt Taeyeon.
“Tae nói thật mà, Tae với
Taka-san đâu có gì đâu. Tae với cậu ấy chỉ là bạn bè thôi mà.”
“Bạn bè? Khi nào?”
“Ờ thì…” Hết cách, Taeyeon kể
lại cho Tiffany nghe hai lần trước mình gặp Takamina-san rồi nói chuyện với cậu
ấy. Khi kể xong, Taeyeon tưởng Tiffany sẽ tha thứ cho cô, ai dè…
“Tae đi chết đi” Tiffany lấy
gối đánh bào người Taeyeon rồi vùng vằng đứng dậy đi ra khỏi phòng.
“Em sao vậy Fany, Tae kể hết
cho em nghe rồi mà.” Taeyeon nắm tay Tiffany lại.
“Yah bỏ ra” Tiffany liên tục
đánh vào người Taeyeon “Nói xấu em nè, nói xấu em nè….”
Taeyeon ngỡ ngàng, thì ra cô
ấy… thật dễ thương mà. Taeyeon mỉm cười giật mạnh tay Tiffany về phía mình khiến cả thể thể cô ấy nằm chọn trong vòng
tay của cô, sau đó nhẹ nhàng ôm lấy Tiffany.
“Em biết không Fany, tất cả
những điều ấy chỉ khiến Tae yêu em nhiều hơn thôi. Yêu cách em giận dỗi mỗi khi
có ai đó quá gần Tae, yêu cách em chăm lo quá mức cho Tae, yêu mỗi dòng tin nhắn
hỏi thăm của em, yêu những cử chỉ dịu dàng của em, yêu nụ cười và cả giọng nói
khàn khàn quyến rũ này, yêu tất cả những thứ xung quanh em…và hơn hết, đó là
yêu em. Yêu em Hwang Mi Young à. Tất cả những gì em làm cho Tae, ờ thì nhiều
khi Tae thấy có hơi chặt nhưng điều đó thể hiện em vẫn luôn quan tâm Tae, vẫn
luôn yêu Tae. Điều đó khiến Tae cảm thấy mình là người hạnh phúc nhất. Tae
không thể tưởng tượng ra được một cuộc sống thiếu vắng em, thiếu vắng sự dịu
dàng cũng như những sự nũng nịu, giận hờn vu vơ của em. Có em là điều hạnh phúc
nhất của Tae rồi. Cô Hwang ngốc nghếch à.” Taeyeon hôn nhẹ lên môi Tiffany một
cái.
“Ai dạy Tae nói vậy?”
“Em không thích ư? Đó thật sự
xuất phát từ trái tim Tae, Fany à. Tae yêu em.” Taeyeon đặt lên môi Tiffany một
nụ hôn thất sâu.
“Sau này có chuyện gì đều phải
nói cho em biết, nghe chưa TE-CHAN?”
“Tuân lệnh vợ yêu” Taeyeon
đưa tay lên chào như quân đội.
“Yah Tae biết mặt Tae mắc cười
lắm không hả” Tiffany cười lớn.
“Làm cô cười là niềm hạnh
phúc của tôi, thưa cô Hwang”
“YAH, thôi đi….”
“Em thích nó mà haahhha”
Taeyeon cười lớn
Bên ngoài căn phòng chứa
tình yêu nở rộ kia là một con người mặt nham nhở hết cỡ và một con thỏ con đang
nhăn mặt.
“Soo thắng rồi kekkeke. Thưởng
cho Soo đi.”
“Đáng ghét, biến đi.” Sunny
giận dỗi chở về phòng.
“Nhớ lời hứa đó nha Bunny”
Sooyoung gọi với theo. Sau đó tung ta tung tăng chạy vào bếp xem Hyoyeon nấu
cái gì. Dù sao thì cô cũng sẽ có một bữa tráng miệng ngon lành hahhaha.
~~~~~~~~~
Minami đang ngồi sofa tập
hát cho bản duet của mình và Taeyeon. Lâu lâu cô lo lắng nhìn đồng hồ xem mấy
giờ rồi mà Acchan còn chưa về nữa. Cô ấy có một cuộc họp với công ty, có vẻ như
khá lâu nên Minami đành ngậm ngùi ăn bữa tối một mình.
Khoảng chín giờ, cánh cửa
nhà đột nhiên mở ra. Minami hớn hả chạy ra.
“Em về rồi hả Atsuko. Có mệt
lắm không?”
“…” Acchan không nói gì, bỏ
giày ra rồi đi thẳng vào bếp rót một ly nước lớn uống, lờ đi như không thấy
Minami. Hành động đó khiến Minami cứng người. Hình như cô ấy đang tức giận thì
phải. Biết là không nên đụng vào lửa nên Minami lại ghế sofa tập tiếp.
Không biết thời gian trôi
qua bao lâu nhưng khi ngước mắt lên, Minami đã thấy Acchan đứng ngay trước mặt
mình, mái tóc ướt vừa mới được xấy xong, chiếc váy xanh đã được thay thế bằng
chiếc đầm ngủ cực sexy. Mặt Minami khẽ đỏ, cổ họng cảm thấy hơi khô, cô khẽ nuốt
nước bọt.
Không nói không rằng, Acchan
đè Minami xuống ghế sofa rồi hôn mãnh liệt lên đôi môi của Minami. Minami giãy
mình ra.
“Atsuko, em làm sao vậy?”
“…” Acchan ghì hai bàn tay
lên vai Minami, không cho cô ấy giãy giụa rồi tiếp tục ngấu nghiến đôi môi căng
đỏ đó. Minami không biết việc gì xảy ra đành cố gắng đáp trả lại nụ hôn mãnh liệt
kia. Chỉ khi chiếm thế thượng phong cô mới khiến Acchan bình tĩnh lại mà nói
chuyện.
Gắt gao đáp trả lại nụ hôn của
Acchan, Minami dần dần từ thế bị động chuyển thành chủ động, lưỡi của cô lần
mòi hết mọi góc ngắt trong miệng của Acchan. Acchan khẽ rên lên một tiếng, người
cô rung lên khi bàn tay hư hỏng kia đang vuốt ve lưng cô. Cảm thấy cơ thể phía
trước đã mềm ra, Minami vội lật Acchan xuống sofa. Bây giờ cô là người ở trên.
“Atsuko, em sao vậy? Nói gì
đi chứ.” Minami nhìn thẳng vào mắt Acchan. Acchan vẫn không nói gì, vòng hai
tay qua cổ kéo Minami xuống rồi tiếp tục hôn cô ấy. Minami dứt ra, ghìm chặt
hai tay Acchan xuống ghế.
“ATSUKO, rốt cuộc em bị sao
vậy?” Acchan quay mặt sang một bên không nhìn Minami. Minami không biết làm gì
với cô nàng này luôn, định thả tay ra thì Acchan đã nhìn thẳng mặt cô hỏi.
“Minami với Taeyeon-san là
như thế nào?”
“Taeyeon-san? Minami với cậu
ấy đâu có gì đâu? Sao em lại hỏi vậy?” Minami ngơ ngốc nhìn Acchan. Thấy người
kia vẫn không nói thật, Acchan thục mạnh chân mình vào giữa hai chân của Minami
khiến cô ấy cứng người, sau đó lật ngược tình thế đè Minami ở dưới.
“Vẫn không chịu nói?”
“Thật sự không có gì mà
Atsuko.” Minami ngơ ngơ nhìn Acchan. Bực mình vì Minami vẫn không nói, Acchan
liếm tai phải của Minami rồi khẽ cắn lên đó, trong khi tay thì đang gỡ từng nút
áo của Minami ra.
“Có nói hay không?” Tiếp tục
trêu ghẹo vuốt ve vùng bụng của Minami. Điều đó không khỏi khiến Minami rên
lên. Dục vọng như đang muốn nuốt chửng cô lúc này. “Nói”
“Rồi rồi, Minami nói, Minami
nói. Em rời khỏi người Minami đi đã.” Minami cố giữ lại ý trí.
“Không, nói đi” Bây giờ
Acchan đang nhấm nháp chiếc cằm của Minami, tay không ngừng vuốt ve cơ thể phía
dưới.
“Minami với…cậu ấy…chỉ là bạn
thôi…bạn thôi.” Mỗi vuốt ve của Acchan khiến Minami như trân người, miệng không
ngừng thở dốc.
“Nói rõ đi” Acchan lạnh lùng
nói.
“Em cứ như vầy…sao…sao
Minami nói được chứ.” Acchan ngừng vuốt ve nhưng vẫn hôn lên chiếc cổ trắng ngần
kia. “Nói đi”
Minami thuật lại mọi việc
cho Acchan nghe, nhưng dĩ nhiên, cô không ngu ngốc đến nỗi kể lại từng chi tiết.
Lược bỏ một số chi tiết gây bất lợi cho mình như việc “nói xấu” vợ yêu (Khôn quá
=))).
“Minami nói xong rồi, em…em
có thể đứng lên được không?” Minami khó khăn nói, cô ấy cứ hôn cổ cô như vầy
thì cô sẽ không chịu nổ mất. Lí trí của cô sắp bay đi nơi nào mất rồi.
“Ai nói là em tha cho Minami
hả? Không nói thật ngay từ đầu là một tội, em bức nhiều lần mới nói là tội thứ
hai, làm em hao tổn tâm trí là tội thứ ba, khiến em giận là tội thứ tư, dám.…”
Chưa nói hết thì Minami đã hôn lên đôi môi của Acchan, lần này là một nụ hôn nhẹ
nhàng. Cô nàng này thật lắm điều mà. Nhưng cô yêu cô ấy như thế.
Nhẹ nhàng đặt Acchan xuống
sofa, Minami chống tay xuống để giảm trọng lượng của mình. Say đắm nhìn vào mắt
Acchan. “Thế em muốn Minami làm gì để em tha thứ đây hả vợ yêu?” Minami nhếch
mép cười, không để Acchan trả lời, cô cúi xuống hôn lên chiếc cổ trắng nõi nà
kia, trước khi xuống phía dưới, cô để lại trên đó một dấu hôn đỏ chót khẳng định
chủ quyền. Người Acchan run lên, một trận khoái cảm ập tới, người cô đang rất
khô nóng.
“Minami….” Acchan ôm chặt lấy
cổ Minami, không ngừng rên lên và gọi tên Minami khi cô ấy không ngừng hôn, cắn
rồi liếm bờ vai và chiếc cổ của cô. Acchan biết không có gì có thể ngăn cản con
người đó lại nữa (hay tại em cũng muốn ;))), Acchan khó khăn nói.
“Không…không phải…ở …đây
Minami.”
“Ừ, Minami bế em về phòng.”
Minami để hai chân Acchan cuốn quanh eo mình rồi bế cô ấy lên, không quên hôn
và vuốt ve cơ thể của Acchan.
Acchan thầm nghĩ, ai nghĩ
con người nhỏ bé này ngoan hiền, hay mắc cỡ thì thật sự là một sai lầm lớn. Con
người này…thật sự không vừa.
Về tới phòng, Minami đặt
Acchan xuống giường, cởi nhanh chiếc đầm Acchan đang mặc cũng như quần áo trên
người rồi cúi xuống hôn Acchan, không ngừng vuốt ve, ma sát hai cơ thể với
nhau. (Ai muốn đọc tiếp thì bôi đen à)
~~~~~~~~~
Hai tuần sau, tin tức hợp
tác này lan truyền trên mọi báo mạng, có rất nhiều ý kiến về sự hợp tác này,
nhìn chung thì theo hướng tích cực nhiều hơn. Có nhiều người rất mong chờ để
nghe bài hát của họ. Cả hai đều là người có giọng hát hay nhất nhóm nên người
ta không biết cả hai hát song ca sẽ như thế nào.
Một tháng sau, bài hát chính
thức lên kệ đĩa mà lập tức all kill tất cả các bảng xếp nhạc ở Hàn Quốc và Nhật
Bản. Ca khúc tiếng Nhật là một bản Rock Ballad nói về tình yêu xa, sự khó khăn
khi hai người ở hai nơi khác nhau, vượt qua thử thách về địa lí để giữ được
tình cảm đó. Còn ca khúc tiếng Hàn là một bản R&B nói về sự giận dỗi vu vơ
của một cô gái đối với người yêu của mình, cô luôn quản anh ta quá mức nhưng điều
đó không khiến tình yêu của họ tan vỡ mà ngày càng khắng khít hơn, bởi anh ta
thật sự rất yêu cô gái đó.
Hai ca khúc đều nhận được lời
khen gợi từ giới phê bình chuyên môn. Từ giọng hát, cách xử lí bài hát cho đến
cảm xúc của bài hát đều không chê vào đâu được. Không chỉ nổi ở Hàn và Nhật mà
những nước Châu Á còn lại và phương Tây đều rất yêu thích hai bài hát đó. Ngoài
ra còn cải thiện không ít tình hình chính trị giữa hai nước.
Hai ca khúc này đã nhận được
sự thành công rất lớn.
Ngoài ra, còn có một sự hợp
tác ngầm rất thành công giữa hai nàng và hai chàng nữa. Họ thường xuyên bắt tay
nhau để trả thù người yêu.
Cuộc sống thật thú vị.=))
The End.
P/s : Nếu bôi đen, bạn chính thức bị lừa =)) cuối năm đầu tháng suy nghĩ đen tối quá thì đen tối nguyên năm là không được à =))
Hãy giữ lại cho mình và các bạn một tí gì đó gọi là trong sáng đi nha =)) Còn bạn nào không muốn thì hãy uống Vfresh để trí tưởng tượng bay cao bay xa~~~~~~~~~~~~~ =))
P/s : Nếu bôi đen, bạn chính thức bị lừa =)) cuối năm đầu tháng suy nghĩ đen tối quá thì đen tối nguyên năm là không được à =))
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét