2014 is very very funny HAHAHAHAHAHA


MY OH MY - SJJD

Thứ Ba, 13 tháng 8, 2013

[Oneshot] [AtsuMina] - Love Awake Sequel

Author : Choy

Pairing : AtsuMina

Rating : NC-17 (WARNING)

Note : Lười biếng quá giờ mới post cái này (xong hôm CN oy keke)

          Ghi NC-17 thôi chứ không biết nó nặng hay không ah

          Lần đầu tiên viết liên tục một cái gì đó cho tới khi nó hoàn thành trong một buổi =))          

Không mang ra khỏi Blog nếu chưa có sự đồng ý của Au



Love Awake Sequel




Từng bước, từng bước, Minami cõng Atsuko về nhà của cô. Con đường không dài, cũng chẳng ngắn nhưng thật sự rất ấm áp. Nhẹ nhàng thả Atsuko xuống, Minami kiếm chìa khóa mở cửa ra, từ từ dìu Atsuko vào trong nhà.


Vì trong nhà không có ai và lại tối om nên cả hai đều cảm thấy ngượng ngùng sau những gì vừa xảy ra. Minami dìu Atsuko lại ghế sofa ngồi, sau đó chạy vào bếp rót một ly nước cho Atsuko.


“Cậu uống một ít nước đi.”


“Huh, cảm ơn cậu.” Atsuko nhận lấy ly nước từ tay cô.


“…” Thế là một khoảng lặng được kéo dài, cả hai thật sự không biết nói gì với nhau. Họ cứ ngồi nhìn xuống dưới chân mình.


Đột nhiên Minami phá vỡ sự im lặng “Tớ…tớ đi gọi điện cho mẹ cậu là cậu ngủ lại đây. Còn cậu…cậu lên phòng tớ lấy đồ tắm nha. Tớ…tớ đi gọi đây.” Minami bối rối, cố gắng lắm cô mới nói hết được nguyên câu rồi lật đật chạy đi kiếm điện thoại gọi.


Nhìn cái dáng khẩn trương của Minami khiến Atsuko không khỏi cười, người gì đâu mà dễ thương vậy cơ chứ. Cô hay ngủ ở nhà Minami nên cô có để mấy bộ quần áo lại đây. Có thể nói cô cũng xem đây là ngôi nhà thứ hai của mình. Atsuko thật sự muốn tắm, muốn chà sạch những chỗ mấy tên khốn kia đã đụng vào cô. Bàn tay của bọn nó thật là kinh tởm.


Mặc dù hay thường xuyên gọi qua nhà Atsuko xin cho cô ấy ngủ lại nhưng không hiểu sao lần này Minami thật sự rất khẩn trương, cô có cảm giác như mình làm một chuyện sai trái và bị người ta bắt gian vậy đó. Thật là một cảm giác đáng sợ. Cô thở phào nhẹ nhõm khi nghe được mẹ của Atsuko đồng ý. Và không khỏi đỏ ửng mặt lên khi mẹ cô ấy bảo hai đứa đừng chơi khuya quá mà nhớ đi ngủ sớm. Nếu không có chuyện vừa rồi thì cô sẽ vui vẻ gật đầu cười với mẹ cô ấy là cả hai sẽ đi ngủ sớm. Nhưng bây giờ thì khác, cả hai vừa “thật thà” với nhau mà nghe được như vậy thì khiến Minami không khỏi…uhm…ngượng ngùng. Cô chợt nhớ tới câu nói đùa của Atsuko, hai má của cô càng ngày càng đỏ hơn. Lắc mạnh đầu để cố gắng thanh tỉnh lại, cô đi lên lầu.


Vào phòng, nghe thấy tiếng nước chảy thì cô biết Atsuko đang tắm. Trong khi chờ đợi, cô đột nhiên nghĩ ra được cái gì nên chạy qua phòng bố mẹ, cố gắng tìm một thứ gì đó. Khi trở lại phòng thì cô đã thấy Atsuko ngồi trên giường, đang lau tóc của mình. Cô ấy mặc một chiếc váy ngủ hai giây màu đỏ, dài tới trên đầu gối một tí. Cô không thích mặc váy mấy nên thường mặc pijama mỏng để ngủ còn Atsuko thì thích mặc váy hơn. Cô không biết mình nhìn thấy hình ảnh này bao nhiêu lần rồi nhưng đây là lần đầu tiên cô thấy tim mình đập nhanh như vậy. Không hiểu sao tự nhiên cô nuốt nước bọt ực một cái.


“Cậu…cậu tắm xong rồi à.” Atsuko giương mắt lên nhìn cô, ý bảo cậu thấy rồi đó. Minami không khỏi ngượng ngùng. Mình làm cái quái gì vậy? Hãy cứ như bình thường coi.


“Để tớ lau tóc cho cậu nha.” Minami tiến đến, cầm chiếc khăn và nhẹ nhàng lau tóc cho Atsuko. Atsuko cũng thuận theo và hưởng thụ sự chăm sóc của Minami. Tóc của Atsuko rất mềm và mượt, tuy cùng xài một loại dầu gội với cô nhưng không hiểu sao khi ngửi vào cô vẫn cảm nhận được một mùi hương đặc biệt khác, mùi hương của Atsuko.


Chuyển dời tầm mắt xuống vai của cô ấy, Minami không khỏi đau xót. Những vết cào, ấn bầm tím nổi rõ ở trên làn da trắng bóng của cô ấy. Xung quanh như ẩn như hiện một số vùng đỏ, có lẽ Atsuko đã chà đi chà lại rất nhiều lần chỗ này. Không kìm lòng được, Minami hôn lên những vết thâm ấy.


Cảm nhận được làn môi mát lạnh của Minami trên vai mình, cơ thể Atsuko không khỏi cương lên. Cô khẽ rên lên một tiếng “…uh…Minami…”


“Cậu đau không?” Minami xoa xoa nó hỏi.


“Không, chỉ còn hơi ê ểm thôi.” Atsuko thành thật trả lời.


“Tớ bôi dầu cho cậu nha.” Không biết từ đâu Minami lấy ra lọ dầu, thì ra hồi nãy cô ấy chạy qua phòng bố mẹ để kiếm lọ dầu.


Nhẹ nhàng xoa lên vai trái và vùng bả vai sau lưng của Atsuko, cô chỉ sợ làm cô ấy đau. Da Astuko mát rượi, mềm và rất mịn. Nhưng nhìn lên những vết thâm đỏ trên đó khiến cô không khỏi đau lòng, cảm giác như xúc động muốn khóc.


Cơ thể Atsuko cương cứng khi bàn tay của Minami nhẹ nhàng xoa, lướt lên trên da cô. Minami cẩn thận đến nỗi cô có cảm giác như cô ấy đang vuốt ve cô thì đúng hơn. Với suy nghĩ ấy, một cơn rùng mình mãnh liệt ập đến khiến cô không khỏi rên nhẹ.


Đột nhiên Minami từ phía sau ôm chặt người Atsuko lại, cằm cô tựa vào vai phải không bị thương của Atsuko.


 “Tớ sẽ không để cậu có việc gì lần nữa, tớ sẽ luôn bảo vệ cậu, Atsuko.” Giọng của Minami kiên định, nghiêm túc nói. Từng hơi thở mạnh của Minami phả mạnh vào cổ Atsuko khiến cô biết được cô ấy cảm thấy rất tức giận. Atsuko cười vươn tay ra phía sau xoa đầu Minami.


“Không phải trước giờ cậu vẫn luôn bảo vệ tớ sao?!”


“Nhưng…”


“Bây giờ tớ không có việc gì rồi, chỉ một số vết bầm thôi. Sẽ khỏi nhanh thôi mà.” Atsuko chặn lại lời của Minami. Cô không muốn cô ấy cảm thấy tội lỗi khi không tới sớm hơn.


“Vậy thì nhớ ai mốt đừng ra ngoài tối như vậy, có lần sau là không biết tớ cứu được cậu không đó.”


“Minami luôn có mặt lúc tớ cần mà.” Atsuko cười nói, cô thả lỏng cơ thể, dựa hẳn vào người của Minami.


“Cậu thật là…” Cả hai không nói gì nữa, thời gian cứ tích tắc trôi qua đi, cả hai vẫn ngồi đó, ôm nhau và cảm nhận hơi thở của nhau.


“Chúng ta…chúng ta đi ngủ đi.” Minami ngượng ngùng nói lên, không hiểu sao lại cảm thấy nó mờ ám vậy nữa.


“Cậu còn chưa tắm mà?” Atsuko ngước mặt lên nhìn Minami.


“À…ừ, tớ…tớ đi tắm đây. Cậu…cậu nằm nghỉ trước đi.” Không biết hôm nay cô làm sao mà nói cà lăm nhiều vậy nữa chứ. Minami nhẹ nhàng buông Atsuko ra rồi chạy đi lấy đồ tắm. Atsuko chỉ biết lắc đầu cười nhìn tên ngốc đó.


Do một lần không may mà tóc của Minami bị cháy lên cô buộc phải cắt mái tóc yêu quý của mình, nhưng chính cô còn không ngờ là mình hợp với mái tóc ngắn gần ngang vai như vậy nữa nên cô không còn để dài nữa mà cắt ngắn đi. Do vậy nên thời gian ưa thích tắm rửa của cô cũng rút lại đáng kể. Một phần vì có người đang ở ngoài kia nên khoảng mười phút là Minami đã tắm xong.


Cô bước ra khỏi phòng tắm, vẫn không ngừng xát mái tóc gần khô của mình. Thấy Atsuko nằm trên giường, mắt nhắm lại nên cô nghĩ cô ấy đã ngủ rồi. Bước lại gần, Minami đưa tay lên vén sợi tóc còn vương trên mặt cô ấy. Khi thức, khuôn mặt của Atsuko xinh đẹp, dễ thương pha một chút tinh quái nhưng khi ngủ, trông cô ấy vô cùng bình yên, đẹp tựa như một thiên thần. Đúng là khi yêu thì nhìn người yêu hóa Tây Thi mà.


Minami ngồi xuống mép giường, lặng lẽ nhìn Atsuko. Đột nhiên cô đưa tay lên miết nhẹ lông mày của cô ấy, dần đưa tay lướt nhẹ qua sóng mũi của cô ấy rồi dừng lại ngay ở môi, nụ hôn nóng bỏng hồi nãy không ngừng tái hiện trong đầu cô. Cảm giác ngọt ngào, mềm mại, đê mê, ham muốn khi chạm vào đôi môi ấy thật sự rất tuyệt diệu, lần đầu tiên trong đời cô có cảm giác mãnh liệt như thế. Khao khát muốn chạm vào đôi môi ấy lần nữa khiến Minami không tự chủ được, cô dần dần cúi xuống, khi khuôn mặt hai người còn cách nhau 5cm thì Atsuko đột nhiên mở mắt ra khiến cô dừng lại hành động của mình.


Hai cặp mắt nhìn chằm chằm vào nhau, cả hai đều có thể nhìn thấy được khuôn mặt mình trong mắt người kia. Cả thế giới như dừng lại ở khoảng khắc ấy, họ có thể nhìn thấy được tình yêu mãnh liệt mà cả hai dành cho nhau, cảm nhận từng hơi thở, từng nhịp đập của nhau, cả sự khao khát nữa. Atsuko không còn tự chủ được, nhẹ nhàng nhắm hai mắt lại và đưa tay ra sau cổ Minami kéo cô ấy xuống. Khi hai đôi môi vừa chạm vào nhau, một dòng điện dường như chạy qua cả hai. Một luồng nhiệt khí lan khắp người, dấy lên sự khao khát tiềm ẩn trong cơ thể cả hai.


Minami nhẹ nhàng tách đôi môi của Atsuko ra, cô luồng chiếc lưỡi của mình vào miệng cô ấy, không ngừng lục lọi khắp khoang miệng của cô ấy và không quên trêu đùa chiếc lưỡi ấy. Nụ hôn nồng nhiệt, đê mê, mãnh liệt khiến Atsuko không tự giác phát ra những tiếng rên rỉ nhẹ từ cổ họng mình. Không khí dường như sắp cạn kiệt thì cả hai mới luyến tiếc rời nhau ra.


“Atsuko…” Tay Minami khẽ vuốt đôi môi hơi sưng mọng lên vì cô lần thứ hai. Mắt của Atsuko khẽ rung nhẹ rồi dần dần mở ra nhìn Minami.


“Minami…” Atsuko rút cánh tay ở sau cổ lại rồi đặt lên má của Minami, đèn chưa tắt nên họ có thể nhìn rõ khuôn mặt của nhau, sự khao khát ở trong mắt nhau. Sự khao khát đó, có lẽ có từ rất lâu rồi.


Minami lại cúi xuống hôn Atsuko lần nữa, lần này cả hai dường như muốn trao hết cho nhau, họ say mê, chìm đắm vào nhau. Tay của Minami trượt dọc cơ thể Atsuko, từ từ nhẹ nhàng cởi bỏ chiếc váy của cô ấy ra. Atsuko cũng phối hợp với cô rất nhịp nhàng, từ áo rồi tới quần của Minami cũng được Atsuko cởi bỏ ra. Hai cơ thể trần truồng không ngừng ma sát vào nhau, liên tiếp dấy lên ngọn lửa ở trong cả hai người khi nụ hôn của họ vẫn cứ kéo dài.


Dứt ra nụ hôn, Minami chuyển xuống dưới hôn lên chiếc cằm của Atsuko, sau đó là cổ và xương quai xanh. Cảm xúc mới lạ ập đến khiến Atsuko không ngừng phát ra những tiếng rên khiến người ta không khỏi đỏ mặt. Cho tới bây giờ, tất cả những gì đang diễn ra điều do tình yêu mãnh liệt, sự khao khát và bản năng của cả hai. Không toan tính, không suy nghĩ, họ tự để cảm xúc dẫn dắt họ.


 Nhìn xuống bầu ngực no tròn của Atsuko khiến Minami không khỏi si mê, lần đầu tiên cô thấy được vòng một đẹp như thế. Tuy cũng là con gái nhưng cơ thể của Minami phát dục rất chậm, nó…uhm…dĩ nhiên là không thể bằng cơ thể quyến rũ của Atsuko được. Hai hạt đậu tròn tròn, hồng hồng se lại rồi trở nên cương cứng khiến Minami không khỏi tò mò, cô cúi xuống ngậm một viên, không ngừng niết, cắn, liếm nó, bên còn lại được tay cô xoa bóp. Cảm xúc mới lạ do Minami mang đến khiến Atsuko không biết mình nên làm gì, chỉ biết gằn mình chịu đựng từng cơn khoái cảm ập đến, hai tay siết chặt tấm drap giường.


“Uhm…Minami…tớ…khó chịu…” Những cảm xúc lạ lẫm ấy lại mãnh liệt hơn nữa khi Minami hôn tới bụng cô, có cái gì đó rất khó chịu, cô như muốn một thứ gì đó nhiều hơn, một thứ gì đó nhanh chóng đến rồi lại nhanh chóng đi khiến cô không biết nên như thế nào, nó…nó khó chịu quá.


Nhận thấy Atsuko không ngừng vặn vẹo thân mình, Minami trườn lên trên hôn lên đôi môi của Atsuko, tay cô không biết khi nào đã đi đến vùng đất thần bí ấy, giờ đây nó đã ướt nhẹp. Nhận thấy một vật lạ ở phía dưới, Atsuko giật mình khép chặt chân lại. Minami không nói gì, cô nhẹ nhàng hôn Atsuko, khiến cô ấy từ từ thả lỏng cơ thể mình ra, nhẹ nhành tách hai chân của cô ấy ra, tay Minami từ từ xoa, day nhẹ lên nơi ấy khiến Atsuko không khỏi ưỡn người ra chịu đựng từng cơn khoái cảm ập nhanh đến, một cảm giác gì đó vô cùng huyền diệu.


“Atsuko, sẽ…sẽ hơi đau đó.” Minami nhẹ nhàng hôn lên mi mắt, mũi vào môi của Atsuko. Mặc dù chả có kinh nghiệm nhưng với mớ kiến thức sinh học thì cô vẫn biết được là lần đầu tiên sẽ rất đau. Cô thật không muốn cô ấy đau tí nào.


“Không sao đâu, cậu…cậu…” Atsuko thật không thể nào nói ra được mấy từ sau, nó…uhm…rất ngượng ngùng à. Không biết nói làm sao, Atsuko đành vươn tay lên kéo Minami lại cho một nụ hôn khác. Tới đây rồi mà dừng lại thì thật là …


Minami miết, chơi đùa, nhảy múa với chiếc lưỡi của Atsuko, cô có thể cảm giác như Minami muốn nuốt chọn chiếc lưỡi của cô. Dần dần đầu óc cô trở nên mụ mịt, chìm sâu vào nụ hôn nồng nàn với Minami. Đột nhiên một cơn đau buốt ập đến, cô cảm giác như bị xé rách làm đôi.


Nước mắt của Atsuko chảy ra, Minami đau sót, hôn lên những giọt nước mắt ấy. Tay cô không dám động đậy gì cả, đợi qua một ít phút khi Atsuko đã thích ứng được, Minami từ từ cong ngón tay của mình, nhẹ nhàng ra vào. Khoái cảm ập đến mãnh liệt hơn bao giờ hết, từng cơn từng cơn đánh úp vào nơi sâu nhất trong cơ thể Atsuko theo nhịp ra vào của Minami.


“Ưm…ah…Mi..nami…” Atsuko không ngừng rên rỉ, nỉ non tên của Minami. Rất nhanh, rất nhanh Atsuko đã đạt được đỉnh cao nhất, cô “Ahhhhh” lên một tiếng lớn rồi đổ ập xuống giường.


“Atsuko, tớ yêu cậu.” Minami hôn lên những giọt mồ hôi vươn trên gương mặt cô ấy. Bạn không thể nào tưởng tượng được sự quyến rũ đến cực điểm của Atsuko là như thế nào đâu, nó làm cô bị mê hoặc, không ngừng muốn cô ấy nhiều hơn nữa.


“Tớ…cũng yêu cậu.” Atsuko mở hờ mắt ra, xoa nhẹ lên gương mặt cũng thấm đẫm mồ hôi kia.


“Tớ mệt quá, Minami.” Atsuko dụi dụi đầu mình vào ngực Minami, cô thật sự cảm thấy mệt mỏi.


“Vậy cậu ngủ đi.” Minami hôn lên trán Atsuko.


“Cậu nghĩ làm sao tớ ngủ được khi tay cậu vẫn không ngừng động đậy trong tớ hả, Minami? Bỏ ra ngay.” Atsuko ngước lên trợn tròn mắt nhìn Minami.


“Hì hì, rồi rồi, tớ bỏ ra đây.” Minami rút tay ra khỏi Atsuko, điều đó khiến Atsuko “Uhm~~” lên một tiếng. Atsuko mặt đỏ bừng nhìn Minami như muốn ăn tươi nuốt sống cô ấy.


“Tớ không cố ý mà, cậu ngủ đi. Tớ thấy cậu mệt lắm rồi.” Minami cười hề hề nhìn Atsuko.


“Tại ai hả?”


“Rồi, ngủ nè. Tớ cũng mệt rồi. Ngủ ngon Atsuko.” Minami ôm Atsuko vào lòng mình, hôn lên đôi môi của cô ấy lần nữa rồi nhắm mắt lại.


Atsuko thật không biết làm gì với tên ngốc này, tuy cô hay gọi Minami là tên ngốc nhưng một khi tên ngốc này nhận ra được thì sẽ chẳng hề ngốc một tí nào cả. Cô cứ nghĩ sẽ tốn kha khá thời gian để đả thông tên ngốc này nhưng không ngờ là cả hai đã đi được đến đây. Đó là điều cô không ngờ tới nhất.


Nhìn lên khuôn mặt đang ngủ yên bình kia, Atsuko chỉ muốn thời gian sẽ mãi dừng lại, mãi được nằm trong vòng tay ấm áp này. Rướn người lên hôn nhẹ lên môi Minami một cái, Atsuko không ngờ là Minami chưa ngủ mà đang ghìm chặt cô lại, nồng nhiệt hôn cô lần nữa.


“Bắt quả tang cậu hôn lén tớ nha.” Dứt ra nụ hôn trước khi không khí cạn kiệt, Minami cười trêu chọc Atsuko.


“Cậu càng ngày càng to gan đó Minami, đừng được nước làm tới vậy chứ.” Atsuko cũng chẳng khách khí đáp trả lại. Minami đột nhiên cảm thấy lạnh người, mỗi lần bị Atsuko nhắc nhở là sau đó cô sống chẳng thoái mái được đâu.


“Tớ biết rồi.” Minami ủ rũ nói. Đừng nhìn bề ngoài cô ấy dễ thương mà tưởng lầm, một lời khuyên trân thành là đụng vào ai chứ đừng đụng vào Atsuko. “Mệt rồi, chúng ta ngủ thôi.” Cố tình đánh lạc hướng, Minami ôm chặt Atsuko lại, dụi dụi nhẹ vào cổ của cô ấy.


“Huh, ngủ thôi.”


Đêm nay, một đêm ấm áp hơn bao giờ hết. 



12 nhận xét:

  1. aaaaaaa * lăn qua ...lăn lại * , bấn loạn mấy fic nho nhỏ này của au quá đê a
    tiếp tục phát huy au ơi \(* ^o^)/
    arigatou au nhju ngar moazzz

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. à à , mình quên, xl bạn nhju nha. Tại có nhju cái có hình có tên au trong đó đó, cái mình coppy hình đưa zô luôn. còn cái ko co mình đăng cho nó nhanh zị a. Xl bạn nhju nha. Lần sau mình sẽ làm kĩ hơn nha. Bạn thông cảm nha

      Xóa
  2. Sequel nữa đi bạn=)), để xem sáng mai papa mama Cải về sẽ thế nào=))

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Cứ sequel nữa rồi lại sequel nữa thì thành ra viết lun cái short or long fic lun oy kekeke

      Định viết cái gì khác để chúc mừng một năm lập blog cũng như một năm Cà đã ra đi

      Nhưng khốn cái chưa có ý tưởng.... Haizzz ai giúp mình không?



      Xóa
    2. Viết về đề tài gì mới được bạn?

      Xóa
    3. Anything kekeke Thú vị là chơi tất =))

      Xóa
    4. Có Atsumina thì cái gì cũng chơi=)). Đã nghĩ ra chưa?

      Xóa
    5. Thâm quá =)) Chỉ sợ mình chơi không tới thôi =))

      Chắc trở về thời mặc khố quá =))

      Xóa
    6. Hả=)), thời mặc khố là thời nào=))

      Xóa
    7. đồ đá =)) đùa thôi kekeke

      Xem như là thời mặc tã đi =))

      Chưa viết mà thấy nó thảm hại rồi >"<

      Xóa
  3. Ta nói chỉ hóng Fic của Au thôi :'(
    Bị nghiện Fic của Au luôn rồi :'(

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. *happy* *trái tim bay lả tả*

      Khốn một cái là Au không nghiện viết mà Au lại nghiện đọc =))

      Xóa