2014 is very very funny HAHAHAHAHAHA


MY OH MY - SJJD

Thứ Hai, 17 tháng 12, 2012

[Oneshot] [TakaYuu] - A Normal Day




Author : Choy

Pairings : TakaYuu

Rating : K

Note : Rảnh rỗi quá đây mà T.T (Thật ra ngày mai thi 2 môn học bài)
            
           Tự nhiên có hứng nên viết. Định làm một số Oneshot nữa các "ANH" với nhau =))
           Chiyuu tuyên bố tốt nghiệp rồi hic hic hic =(( Buồn quá người ơi.
          
           Không đem ra khỏi Blog nếu chưa có sự đồng ý của Au


  A Normal Day









“Mệt lắm đúng không Minami” Một bàn tay đặt lên vai Takamina.




“ A YuuChan, chị tới hồi nào vậy?” Bỏ tờ giấy đang đọc xuống, Minami ngước lên nhìn Yuko.




“Chị tới lúc nào chắc em cũng không biết đâu nhỉ Minami. Cái đống kia chiếm hết tâm chí em rồi kìa.” Yuko đã đứng ngoài cửa hơn 15 phút rồi, nhìn cái kẻ nhỏ bé kia vật lộn trong mớ giấy tờ còn cao hơn cô ấy nữa.




“À tại có nhiều việc cần sử lí quá. Chị biết đó YuuChan….”




“Chị biết, chị biết. Em là General Manager mà. Nhưng em phải biết đến sức khỏe mình chứ. Em ngồi đây từ sáng đến giờ rồi đó. Chị cá chắc là em chưa ăn tối luôn.” E ngại nhìn cái đống giấy tờ kia, cô cảm thấy thật tội cho Minami. Năm nay đúng thật là một năm đầy biến động của AKB. Tránh nhiệm của Minami đã cao rồi giờ còn cao ngất ngưỡng nữa. Cô tự hỏi khi nào cô mới được như con người này.




“Hai, em biết rồi. Chỉ còn một ít giấy tờ cần em đọc qua thôi.” Minami mỉm cười nói rồi lại chúi đầu vào đống giấy tờ đó.




Thở dài trước sự cứng đầu của con người trước mặt, Yuko kéo chiếc ghế đôi diện Minami ngồi và nhìn chằm chắm vào Minami. Sao con người này lại tránh nhiệm như vậy? Chỉ cần cô ấy thả lỏng ra một tí thì AKB đâu thể nào sụp đổ được đâu. Lúc nào cũng thích ôm việc vào người, chả xem 3 Captain của AKB ra gì cả. Bọn cô đâu phải là tượng chứ, phong chức để làm cảnh à? Nhiều lần muốn giúp thì tên lùn này đều từ chối, còn bảo là chỉ cần quan tâm các thành viên giùm cô ấy thôi. Thế mà cô thấy công việc ấy nhóc lùn này cũng làm nốt luôn. Có ngày tên này cũng lăn đùng ra xỉu cho xem. Thật là…



Không thèm nhìn tên nhóc cứng đầu nãy nữa, Yuko bước ra ngoài. Thấy vậy Minami mỉm cười lắc đầu rồi cắm cúi đọc tiếp.




“Em uống đi” Đặt ly sữa nóng trước mặt Minami, Yuko bước về chiếc ghế rồi ngồi xuống.




“Em tưởng chị về rồi chứ?” Hơi bất giờ, Minami cũng cầm ly sữa lên nhấp một ngụp sữa rồi “À” ra một tiếng. Thật tuyệt.




“Chị đang chờ tên lùn nào đó ngất xỉu để chị còn trở đi bệnh viện vì hắn làm việc quá sức.” Yuko bình thản nói và chơi với chiếc bút trên tay.




“Không quá thế chứ YuuChan, chị xem thường em nhỉ” Minami cười.




“Chị nào dám, chị chỉ đang chờ xem chị đoán đúng không thôi.” Chồm người qua chiếc bàn, Yuko nhấn ngón tay mình vào trán Minami.





“Itai. Được rồi. Em nghĩ là nó cũng ổn rồi. Chúng ta cùng về nào.” Xoa xoa chỗ Yuko nhấn rồi Minami đứng dậy dọn dẹp đống giấy tờ gọn lại.




“Phải thế chứ” Yuko cười rạng rỡ. “Chúng ta đi ăn khuya đi. À phải là bữa khuya của chị và bữa tối của em chứ nhỉ?”




“Thật là… Ăn khuya dễ mập lắm đó YuuChan.” Minami lắc đầu nói.




“Chẳng lẽ em không định ăn tối à. Với lại lâu lâu mới ăn một lần mà. Không lên được đâu.” Yuko nháy mắt. “Với lại chị định mời người nào đó ăn Katsudon, nếu người đó không muốn thì chị đành ăn một mình vậy.” Huýt sáo.




“Chotto mattete, đợi em một tí.” Nghe vậy Minami nhanh chóng thu dọn đồ đạc của mình.




“Tên này…làm từ từ thôi, chị đợi.” Yuko mỉm cười khi thấy Minami vội vã bỏ đồ đạc vào giỏ. Nhắc đến Katsudon thì còn ai mê hơn tên nhóc này nữa.




“Mà giờ muộn rồi còn ai bán Katsudon không vậy YuuChan” Ngỡ ra được gì, Minami bĩu môi quay lại hỏi Yuko.




“Tên nhóc này…dễ thương quá.” Yuko bay lại chỗ Minami đứng và nhéo vào hai má của cô ấy.




“Itai. Đau em YuuChan” Minami ré lên.




“Chị biết một chỗ còn bán. Đi thôi.” Xoa xoa hai bàn tay vào má Minami cho cô ấy đỡ đau rồi kéo Minami đi.




“Mà chị bao đó nha YuuChan” Minami nghi ngờ hỏi lại lời mời của Yuko.




“Biết rồi, chị bao, chị bao. Chẳng lẽ một diễn viên đại diện Nhật Bản tương lai sẽ nói dối em ư? Đi nào.” Nói rồi Yuko nắm tay phải của Minami kéo đi, không quên chia sẻ chiếc khăn quàng cổ cổ cô với Minami. Giờ là mùa đồng rồi mà.




Hai con người nhỏ bé nắm tay nhau đi trên con đường trải dài tuyết.




Công việc và tránh nhiệm của họ bây giờ nhường như nặng gấp đôi.




Nhưng chỉ cần một cử chỉ quan tâm sẽ khiến mọi phiền muộn giảm đi.




Cùng nhau cố gắng. Mọi việc sẽ ổn thôi. Phải không?











 End.

3 nhận xét:

  1. AAAAAAa. Takayuuuuuuuu. Í tuy mình không có ship cái cặp này nhưng mà thích thấy 2 người đi chung với nhau, 2 cái dáng nhỏ nhỏ xinh xinh, mặt cũng gióng giống nữa, nói chị em chắc ko ai nghi ngờ đâu nhỉ;))
    Bạn có định viết Maritaka ko. Bà già dó thường ngày troll bạn nhà như thế cơ mà=))
    CHiyuu tốt nghiệp cũng buồn thật nhưng mà mình cũng phần nào đoán ra rồi. Giờ thì cặp Tomotomo lại bị rã đám :(

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. MariTaka ư? Nghe lạ thật nhưng mà chắc sẽ thú vị lắm đây ^.^ Nếu nghĩ đc cái gì thú vị thì sẽ vik =)) Backstage vụ Kohaku Taikou Uta Gassen? =))
      Vụ Chiyuu tốt nghiệp nên đang mún vik về TomoTomo mà thời gian không có >"< đang ôn thi. Thi ngay 24 mới chết chứ T.T Nguyên tuần Noel mà phải ôn rồi thi. Hic hic

      Xóa
    2. Sama là shipper no.1 của nhà BCCC nên bạn có thể viết kiểu như cái bà đó đứng sau gài hàng cho 2 bạn trẻ cũng được :)). Ôi già troll lại đi troll cái Kouhaku=)). Bạn thi xong hẵng viết.

      Xóa