2014 is very very funny HAHAHAHAHAHA


MY OH MY - SJJD

Thứ Ba, 1 tháng 1, 2013

[Oneshot] [SJ48] - Conversation




Author : Choy

Pairings : TaeYeon - Takamina, TaeNy, AtsuMina

Rating : K

Note : Cái này thật sự là một vấn đề đối với mình khi viết nó.

          Nhưng với tình yêu mãnh liệt và một mong ước nhỏ bé, mình đã viết nó và mong muốn nó thành sự thật. Theo một cách nào khác cũng được.

          Mình cho hai bạn sử dụng "tiếng bồi" nên câu cú, ngữ pháp nó sai be bét =)) Đọc thì cũng đừng cười chê hai bãn nha (hay mình ta? T.T)

          HAPPY NEW YEAR EVERYONE. BEST WISHES FOR YOU.

          
          Không mang ra khỏi Blog nếu chưa có sự đồng ý của Au





Conversation








Minami lặng lẽ bước từng bước trên con đường đầy tuyết, ở đất nước này, mùa đông vẫn chưa kết khúc và có vẻ như tuyết vẫn sẽ không ngừng dù năm mới đang gần kề. Một hình bóng bước trên con đường rộng lớn sẽ khiến người ta gợi lên cảm giác buồn, cảm giác cô đơn. Đúng, cô đang rất cô đơn, người cô muốn gặp hiện không ở cạnh cô mặc dù họ đang đứng trên cùng một đất nước.




Đã bao lâu rồi cô chưa gặp cô ấy nhỉ? Lịch cuối năm của hai người đều dày đặc. Khi Acchan còn trong nhóm, cả hai có thể ở cùng nhau khi đang làm việc. Nhưng bây giờ, thời gian gặp nhau lại rất mỏng manh khi cô có bao nhiêu chương trình buổi diễn cùng với nhóm,còn cô ấy thì bận rộn với bộ phim mới. Cô ước cả hai ở đây, bên cạnh nhau, truyền hơi ấm cho nhau. Ôi trời thật lạnh mà.




Bước lại chiếc máy bán nước, Minami nghĩ mình cần uống gì đó để tỉnh táo hơn. Vừa đưa tay ra định nhấn nút thì cũng có một bàn tay khác cũng đang đưa ra. Minami hơi bất ngờ, người đó mời cô nhấn trước. Nhìn con người này, cô cảm thấy hơi quen quen, cô đã gặp ở đâu rồi thì phải dù cô ấy đang đột mũ kéo sát xuống gần hết trán.




“Arigatou” Minami nói sau khi lấy lon nước ra. Người đó gận nhẹ đầu rồi nhét đồng xu vào máy.




Một sự im lặng không bình thường diễn ra khi cả hai người không có ý định bước đi. Họ cảm thấy lạnh nên muốn đứng dưới chiếc đèn đang rọi xuống máy bán nước cho ấm hay là một cảm xúc khác lạ nào đó.




“Ano…” Cả hai cùng lên tiếng.




“Sho Jo Ji Dai….” “AKB48…” Cả hai lại cùng lên tiếng lần nữa. Sau đó họ bật ra tiếng cười rồi bắt tay nhau.




“Tae Yeon desu” Người đó nhẹ lên tiếng. Thì ra là Taeyeon của Girls’ Generation.




“Takahashi Minami, Takamina desu” Minami mỉm cười đáp lại.




Tiếp sau đó là một sự im lặng nữa bao chùm. Họ không biết nói gì với người trước mặt cả bởi cả hai không có cùng ngôn ngữ. Dù đã debut ở Nhật hai năm rồi nhưng trình độ tiếng Nhật của TaeYeon thật sự rất chi là… Cô chỉ có thể nói những câu cơ bản thôi. Còn đối đáp với người Nhật là cô chịu. Minami cũng biết TaeYeon không sử dụng được tiếng Nhật khi chương trình gần đây nhất cả hai nhóm tham gia, Sho Jo Ji Dai vẫn cần người phiên dịch.




Cái không khí không hề dễ chịu tí nào khiến người ta muốn thoát khỏi nó nhưng có cái gì đó níu kéo lại như không muốn họ đi. Cả hai tự nhiên cảm thấy họ giống nhau cái gì đó. Để phá vỡ sự ngượng ngùng, TaeYeon quyết định lên tiếng trước. Cô không sử dụng được tiếng Nhật, Takamina không sử dụng được tiếng Hàn, sao cả hai không sử dụng tiếng Anh nhỉ. Tuy trình độ tiếng Anh của cô cũng chẳng khá khẩm gì. Nhưng chắc xài tạm cũng được.




“Takamina-san…..You……l…look...sad” Taeyeon lắp bắp lên tiếng. Ngữ pháp tiếng Anh cô chịu nhưng xài “tiếng bồi” chắc cô ấy hiểu.




“A…Y….Yes…You too” Minami giật mình khi thấy Taeyeon nói, và bất ngờ hơn khi cô ấy sử dụng tiếng Anh để hỏi.




“Uhm….You can speak English?”




“N…n….No..” Minami ngại ngùng nói




“Oh…me too” Sau đó Taeyeon cười. Minami hơi khó hiểu vì sao cô ấy lại cười.




“Ok, sit down here” Taeyeon ngồi xuống bệ đường ngay đó rồi kéo Minami ngồi theo. Bất ngờ với hành động thân thiết đó của Taeyeon nhưng Minami cũng ngồi xuống theo. Chắc chẳng ai nghĩ ra được cái cảnh hai Leader của hai nhóm nhạc nổi tiếng nhất Hàn Quốc và Nhật Bản đang ngồi bên bệ đường.




“Why….you sad?” Taeyeon vừa hỏi vừa làm mặt buồn để Minami hiểu. Cô nói và lập lại hành động đó lại mấy lần.




Minami dường như đã hiểu ra ý định của Taeyeon. Họ có thể sử dụng vốn từ eo hẹp và hành động của mình để đối phương hiểu. May nắm là kì trước cô có hay giúp Acchan học tiếng Anh nên cũng biết ít ít, không thì trình độ của cô là con số không.




“Hm…I …miss someone”




“Oh, who?” TaeYeon đưa tay lên vẽ một dấu chấm hỏi vào không trung.




“My….my….girlfriend” Không hiểu lí do vì sao, Minami lại nói như thế với Taeyeon. Đáng lẽ cô phải giấu chứ nhỉ, tình yêu giữa hai người con gái. Nhưng lỡ nói rồi, đâu rút lại được.




“R…really? I have too hihi” Taeyeon bất ngờ và nở một nụ cười.




“Oh…soka. She…?” Không biết dùng từ nào, Minami bối rối quay quay hai bàn tay. Taeyeon dường như hiểu được Minami muốn hỏi gì.




“She is very….beautiful. Her eyes smile…can make you….happy” Gương mặt Taeyeon ánh lên hạnh phúc khi nói đến bạn gái của mình. Vừa nói cô vừa đưa tay lên mắt để diễn tả cho Minami hiểu. “And You? Your girlfriend….?”




“ A she….so cute, one person….can do anything…u….uhm…she want… She has…..most beautiful smile...I saw.” Minami bối rối nói với một nụ cười rạng rỡ.




“She is Maeda Atsuko-san?” Nghe Minami miêu tả, trong đầu Taeyeon chợt hiện lên tên của Maeda-san, Tiffany đã từng cho cô xem một cái clip fan làm với hai couple là TaeNy và AtsuMina. Và cô nhận ra được là tình cảm của hai người đó giống cô và Tiffany.




“Uh…You…you…You know her?” Mặt Minami đỏ bừng lên như bị bắt quả tang.




“Ah…we talked to her….when…she….mm….solo” Taeyeon cố lục lại trí nhớ nhưng cô không nhớ là ở đâu. Đằng sau sân khấu của một chương trình âm nhạc nào đó, nhóm của cô đã nói chuyện với cô ấy.




“So…why you sad?  You and her…not together huh?” Taeyeon đưa hai tay chụp lại vào nhau rồi lắc lắc tay phải.




“Nooo…no” Minami cúi khuôn mặt xuống “….Have…….have you heard …she graduated …….AKB48” Minami nói với khuôn mặt buồn.




“Uh” Taeyeon gật đầu.




“So we can’t together …like before….She has her work and….I have my work……”




“Two you don’t….have a free time?” Taeyeon bất ngờ, chẳng lẽ cả hai người họ làm việc suốt mà không có thời gian rảnh ư?




“We have….but…..mmm….” Minami không biết nói như thế nào để cho Taeyeon hiểu. “Hmm…..when I have time….she…no, and when she has time, I….no.” Một khoảng lặng diễn ra giữa hai người.


 

“We….” Minami đưa hai ngón tay chỏ đụng nhau rồi dần dần kéo nó ra.




“Huh….i understand your feelings” Cả hai lại không nói gì mà chơi với lon nước trong tay.




“Go and meet her” Giọng Taeyeon bất chợt vang lên.




“Uh?” Minami khó hiểu quay qua nhìn Taeyeon




“If you miss her…..why.. you don’t go and meet her?” Taeyeon cũng quay qua và nhìn thẳng vào mắt Minami.




“But…but….she is in Osaka…now”




“I said….If miss her, go and meet her. You’re understand? Go and meet her if you miss.” Taeyeon nhấn mạnh câu nói lại lần nữa. Cô đưa hai ngón tay ra rồi di chuyển như bước chân và chụp hai tay lại với nhau.




Khuôn mặt Minami ngớ ra một lúc, và dường như Minami đã hiểu Taeyeon muốn nói gì với mình. Cô nở một nụ cười thật tươi rồi cảm ơn Taeyeon.




“Arigatou Taeyeon-san. I got it. Hihi”




“Uhm…” Taeyeon mỉm cười lại. Giúp được người khác vui thật, nhưng còn vẫn đề của mình chưa giải quyết được kìa. Taeyeon nhìn đăm chiêu vào khoảng tối phía trước.




“And you? Taeyeon-san. What….your problem? You…..not better than me” Minami hỏi khi thấy Taeyeon cũng chẳng khá khẩm gì hơn mình cả. Nhìn cô ấy còn thê thảm hơn í chứ.




“A…nothing…..just…” Taeyeon không biết mình nên nói hay không nữa.




“Just?” Minami thực sự thắc mắc rồi đó nha. Cái tính bao đồng của cô ấy phát huy bất cứ lúc nào, bất cứ nơi đâu =))




“My Girl friend…..she….mad at me.” Taeyeon làm khuôn mặt giận dữ rồi đưa hai tay ra làm như ngọn lửa đang bùng cháy. Hành động đó khiến Minami lăn ra cười. Khuôn mặt Taeyeon thật mắc cười mà.




“So….why?” Minami lấy lại bình tĩnh rồi hỏi.




“Hm…She….she saw me….” Taeyeon ngập ngừng nói.




“Saw you???” Tính tò mò đặt đến cực độ khi Minami đưa sát khuôn mặt lại gần Taeyeon.




“Sawmehelpanothergirl”  Taeyeon nói cực nhanh.




“Uh…? I can’t lis….” Taeyeon nói nhanh quá khiến Minami chẳng nghe thấy gì cả.




“Ok. She  saw  me  help  another  girl” Taeyeon nói rành rọt từng chữ.




“Huh…NO WAY …” Minami nói lớn với một dấu chấm hỏi trong đầu. Giúp đỡ người khác thì có gì mà phải giận nhỉ?




“Girl….fall…and I just….” Taeyeon diễn tả hành động cô gái ngã xuống rồi đưa tay ra đỡ. “ ...she saw…” Taeyeon thở dài.




“At All?”




“Uh” Taeyeon gật đầu.




“Hahhhhahahaa….” Sau đó là một tràng cười như không có điểm dừng của Minami. Taeyeon nhăn mặt nhìn, điều đó đáng cười vậy ư?




“Gomen…gomen…I’m sorry…” Minami nói khi cố nhịn cười.




“Don’t laugh” Taeyeon thất vọng.




“I’m sorry.....hahaaa. Acchan like her. She….she…..” Minami không biết nói sao. Acchan cũng đã từng giận cô khi thấy cô đỡ mấy em gen mới. Cô đỡ thôi mà, chứ có tán tỉnh mấy ẽm đâu.




“Maeda-san like my girlfriend? That mean….” Taeyeon nhìn Minami.




“Yup” Minami gật đầu xác nhận.




“Hahhhhaha…” Giờ tới lượt Taeyeon cười.




“Eeeeeee, you too….don’t laught” Minami bĩu môi nói.




“Ok….ok…”




“So…you don’t….” Minami đưa bàn tay lên miệng, nắm lại rồi mở tay ra.




“I did….but....she…..” Taeyeon cười buồn.




“Try your best”




“….”




“Hug her…” Minami đưa tay lên làm như một cái ôm. “Then talk to her….. something…….sweet or….romantic.” Minami nói.


                                                                                             

“…”




“She will…..mm…..for….forget you.” Minami nói với giọng chắc chắn.




“It’s ok?” Taeyeon có vẻ không tin mấy.




“Sure” Minami gật đầu. Cô làm vậy nhiều rồi. Con gái mà, nói lời ngon ngọt một tí là hết giận à.




“Hm….I will trying.” Taeyeon nghĩ một điều gì đó rồi cũng gật đầu.




Cả hai ngồi đó, nói linh tinh gì đó mà người đi qua đường nhìn chẳng thể nào hiểu được. Nhưng hai người họ hiểu là được rồi. Sau khi uống cạn lo nước trên tay, cả hai quyết định chia tay nhau.




“Arigatou” Cả hai cùng nói, sau đó mỉm cười và đi về hai phía khác nhau. Tự nhiên họ cảm thấy thoải mái hơn rất nhiều. 





~~~~~~~~





Taeyeon bước chầm chậm về phía một căn nhà trắng cuối một con đường, ngôi nhà này SM đã mua cho họ để ở khi hoạt động bên Nhật. Cô từ từ mở cách cửa ra, cởi giày rồi đi vào nhà. Mọi hành động đều rất nhẹ nhàng bởi các thành viên khác đang ngủ, bây giờ là mười hai giờ rồi chứ ít gì. Một giọng nói vang lên.




“Cuối cùng cũng chịu mò về rồi à. Sao không đi tới sáng luôn đi.” Một người nào đó đang ngồi trên sofa với hai tay khoanh vào nhau, giọng nói rất chi là đáng sợ.




“Fany à” Taeyeon chạy lại ngồi xuống bên cạnh Tiffany, mặt ra vẻ thảm thương.




“Xê ra, chắc mấy người mới đi với em nào, ăn uống, tán tỉnh rồi mới ló mặt về đây chứ gì. Xê ra đi.” Tiffany hất tay, đứng lên lấy chân đá Taeyeon rồi bỏ vào trong phòng.




“Ể? Tae không có. Tae chỉ đi dạo thôi mà.” Taeyeon cố gắng nói vọng vào trước khi Tiffany đóng “rầm” cái cửa.




Taeyeon đành lủi thủi đứng lên đi về phía phòng mình, cô cần phải thay quần áo và tắm rửa trước đã. Tí vào xin lỗi cô ấy sau, cá chắc là cô ấy chưa ngủ đâu. Mà ngẫm nghĩ lại, Taeyeon thấy Tiffany nói có phần đúng, “đi với em nào” hình như Takamina-san nhỏ tuổi hơn cô, có thể xưng là em; “ăn uống” ờ thì cô có ngồi uống nước với Takamina-san, “tán tỉnh” cái này cô lắc đầu toàn tập à nha, cô không hề tán tỉnh cô ấy. Chốt lại thì cô không có tội mà, ôi trời ơi, sao người lại tạo ra con gái rắc rối vậy. Và có vẻ như Taeyeon quên cô cũng là con gái.




Sau khi tắm xong, Taeyeon nhẹ nhàng lách người vào phòng Tiffany, thấy cô ấy đang nằm quay người vào bức tường, Taeyeon nhẹ nhàng ngồi xuống chiếc giường.




“Fany à, Fany. Tae biết em chưa ngủ mà. Dậy nghe Tae nói này.”




“…”




“Tae với cô nàng đó thật sự không có gì mà. Em phải tin Tae chứ, thấy cô ta té nên Tae mới đỡ mà. Tae đâu có ý gì với cô ta đâu. Bạn gái của Tae đẹp như thế này thì làm sao mà Tae tơ tưởng ai chứ.”




“…”




“A còn nữa, Tae xin lỗi vì đã khiến em lo lắng khi Tae về muộn. Tha cho Tae đi mà Fany” Hồi nãy thấy Tiffany ngồi chờ mình là biết cô ấy lo lắng không ngủ được mà. Mỗi lần cô về muộn mà không nói thì thể nào cũng nghe thuyết giảng một bài. Hôm nay cô ấy chờ cô tức là có lo lắng cho cô.




“…”




Tiffany vẫn chẳng có động tĩnh gì, Taeyeon đành thở dài, cô định bước ra ngoài rồi có gì ngày mai giải thích với cô ấy sau cũng được. Nhưng ngẫm nghĩ lại thì tội nhẹ để lâu sẽ thành tội nặng. Cô nên giải quyết nó luôn đi. Taeyeon chợi nhớ lại lời Takamina nói, cô nhẹ nhàng nằm xuống cạnh Tiffany rồi đưa tay lên ôm cô ấy từ phía sau, phả hơi nhè nhẹ vào cổ cô ấy rồi nói.




“Tae xin lỗi mà Mi Young. Tha thứ cho Tae nha. Em biết là Tae chỉ yêu mình em thôi mà. Mi Young là một cô nàng xinh đẹp nè, nhân hậu nè, thân thiện nè, chăm sóc và yêu Tae rất nhiều nè. Cớ gì mà Tae lại bỏ một con người như thế chứ. Quan trọng là Tae thật sự rất yêu em, Mi Young à.” Mỗi một lời nói, Taeyeon hôn vào cổ Tiffany một cái, rồi dần dần hôn lên tai và má cô ấy. Sau đó Taeyeon xoay người Tiffany lại, nhìn vào mắt cô ấy với ánh mắt yêu thương.




“Tae yêu em Mi Young” Taeyeon đặt lên môi Tiffany một nụ hôn nhẹ nhàng và nồng ấm nhất.




“Tha thứ cho Tae nha” Dứt ra khỏi nụ hôn, Taeyeon nhìn vào mắt Tiffany nói.




“Uhm” Tiffany đỏ mặt ngượng ngùng quay đi.




“Cute~~~~~~ Mi Young của Tae dễ thương nhất.” Taeyeon cười tươi rồi đặt lên má Tiffany một nụ hôn.




“Yahhh thôi đi, đừng gọi em như thế nữa.” Tiffany đẩy Taeyeon ra.




“Nó dễ thương mà. Với lại em đâu cấm Tae gọi đâu. Nên Tae cứ gọi thôi kekek. Mi Young, Mi Young, Hwang Mi Young.” Taeyeon tiếp tục trêu cô ấy.




“Yahhhhhh” Tiffany đánh mạnh vào người Taeyeon.




“Được rồi, được rồi. Tae không nói nữa, không nói nữa.” Taeyeon đưa tay ra đầu hàng. Sau đó kéo Tiffany lại và ôm cô ấy.




“Ngày mai chúng ta còn phải diễn rồi sau đó trở về Hàn Quốc luôn nên em ngủ đi. Tae ngủ đây với em nha.




“Hm” Tiffany dụi dụi vào người Taeyeon rồi ôm cô ấy thật chặt. Vòng tay này ấm áp tới nỗi cô chẳng bao giờ muốn rời ra.




“Ngủ ngon, Mi Young của Tae” Taeyeon đặt lên trán Tiffany một nụ hôn.




“Ngủ ngon Taetae”




Sau đó cả hai cùng chìm vào giấc ngủ.






~~~~~~~~~





“CUT, mọi người có một tiếng để nghỉ ngơi trước khi quay cảnh tiếp theo.” Ông đạo diễn nói to mới tất cả mọi người.




Acchan uể oải đi về chiếc xe của mình để nghỉ ngơi một tí, hôm nay cả đoàn phim phải quay phim suốt một ngày đêm nên hiện giờ cô rất mệt. Nhìn vào đồng hồ, ôi gần ba giờ sáng rồi. Acchan ngồi bịch xuống chiếc ghế trong xe rồi thở dài.




“Muốn nhìn thấy cô ấy quá. Ước gì Minami ở đây.”




“Có ai đang nhớ Minami thì phải” Một giọng nói phía sau Acchan phát lên.




“MINAMI???” Acchan giật mình quay phắt lại phía sau. “Sao Minami lại ở đây?” Một dấu chấm hỏi to đùng trong đầu Acchan, cô còn nghĩ mình nhìn nhầm nữa nên đã đưa tay lên dụi mắt.




“Minami cảm thấy hình như có người nào đó đang nhớ Minami nên Minami đến” Minami cười rồi lên trên ghế trên ngồi cùng băng với Acchan.




“Không phải chứ.” Acchan nhìn nghi ngờ.




“Hiihih, thật ra thì Minami nhớ em quá. Minami muốn nhìn thấy em nên đã đi cả mấy tiếng đồng hồ để đến đây, ở đây, bên cạnh em nè.” Minami đặt tay lên má Acchan.




“Nhưng sáng mai Minami còn phải đến nhà hát sớm mà. Lại còn perf vào buổi tối nữa.” Acchan lo lắng nói.




“Nửa tiếng nữa Minami về thì sẽ kịp mà. Em không muốn Minami ở đây ư? Minami buồn đó.” Minami buồn rầu nói.




“Có chứ….nhưng……nhưng còn sức khỏe Minami thì sao? Minami sẽ ngủ không đủ mất. Ngày mai còn bao nhiêu công việc nữa.”




“Nhưng Minami lỡ ở đây rồi. Nếu em đuổi thì Minami sẽ về vậy.” Minami sụ mặt xuống rồi định kéo cửa xe ra ngoài.




“KHÔNG” Acchan kéo Minami lại “Em chỉ lo lắng cho sức khỏe Minami thôi mà.” Acchan bĩu môi.




“Minami biết, Minami chỉ giỡn em thôi mà. Nằm lên đùi Minami đi, Minami thấy em đang rất mệt đó.” Minami kéo Acchan nằm xuống rồi để đầu cô ấy lên chân mình, sau đó vuốt vuốt mái tóc của Acchan. Cô biết cô ấy sẽ cảm thấy thoải mái khi cô làm vậy.




“Em thật sự rất nhớ Minami. Em có cảm giác như chúng ta ngày càng xa nhau” Acchan nghẹn ngào lên tiếng. “Em thật sự rất sợ mình mất Minami”




“Đừng khóc chứ, không phải Minami đã ở đây rồi ư. Minami sẽ không bao giờ rời xa em đâu. Dù em có rời Minami thì Minami vẫn sẽ mãi yêu em.” Minami hôn lên trán và đôi mắt của Acchan.




“Sao em lại có thể bỏ một người yêu tuyệt vời như thế chứ. Em yêu Minami” Sau đó cả hai chìm vào một nụ hôn nồng nàn, say đắm thể hiện sự yêu thương, nhớ nhung của họ.






The End…



 .
 .
 .
 .
 .
 .






Bonus




Ba tháng sau.




Một bóng dáng đang mặc vội chiếc áo khoác và bước ra nhanh ra khỏi Supper Saitama Arena với tốc độ nhanh đến kinh hồn. Luồng không khí xung quanh con người đó nóng như lửa vậy. Con người đó đang muốn điên lên đây, cảm thấy ngọn lửa trong người đang dâng trào và không có dấu hiệu giảm cho đến khi nó bùng nổ. Không ai khác đó chính là Taeyeon. Cô vừa mới kết thúc concert của nhóm. Concert kết thúc thành công thì cô ấy phải vui chứ nhỉ, sao lại mang vẻ mặt hầm hầm như muốn giết chết ai thế kia.




Chúng ta lại gần xem xem Taeyeon đang lẩm bẩm cái gì trong miệng, nhưng cẩn thận đừng gần quá, ngọn lửa linh hồn có thể thiêu cháy bạn đó.




“Mi Young đáng ghét, sao lại nở nụ cười rạng rỡ như thế với hắn chứ. Em phải biết là ánh mắt hắn nhìn em tà ma ngoại đạo lắm không hả? Mi Young ngốc ngếch. Mi Young đáng ghét…..” Tiếp sao đó là một tràng tự kỉ dài của Taeyeon.




Nghe Taeyeon lẩm bẩm vậy là biết cô ấy đang GHEN rồi. Ôi thật là…mà cũng phải công nhận là Tiffany rất nổi tiếng trong giới nghệ sĩ nam. Nhưng với bản tính hiền lành của Tiffany thì….ai cô ấy cũng thân thiết được hết á. Nói sao Taeyeon không lo chứ. Thấy có một máy bán nước ở bên đường, Taeyeon đi lại. Cô cần uống cái gì đó để hạ hỏa.





Ở đằng xa hình như cũng có người đang cần được hạ hỏa thì phải. Trong đầu cô ấy đang hiện lên trang báo sáng nay cô đọc được “Phim giả tình thật? Maeda Atsuko đang hẹn hò với bạn diễn của mình?”




Minami biết bài báo đó không phải là sự thật nhưng….nhưng sao cô vẫn cảm thấy khó chịu thế này. Cô muốn hét với cả thế giới Acchan là bạn gái cô. Yahhhhhhhhh bực mình quá, bực mình quá. Kiếm gì uống mới được.







To be continued???


















5 nhận xét:

  1. Continue đi bạn mình ủng hộ đó :)). Để coi hai leader gặp lại nhau lần này thay vì buồn bã như lần trước thì sẽ kể tội 2 cái cô kia ra sao :)). À mà mình thấy bạn cứ cho Taeyeon biết tiếng Nhật đi cho xong, fic ấy mà, ko cần quá đúng với đời thật đâu;)). Chứ cái bạn Minami kia thì tiếng anh bẻ đôi ko biết còn cho 2 bạn cứ dùng tay chân hoài thì thấy nó hơi mệt dùm 2 bạn. À nếu phần tiếp cho 2 couple gặp nhau luôn càng tốt ;)). Có điều nghi là gặp sau 2 bạn leaders càng khổ hơn chứ ko có sung sướng gì cả =))
    P.S.: Biết đây là fic của bạn nhưng mình request nhỏ nhỏ thui được không, cho Atsumina kêu nhau là tớ cậu nha, nha?

    Trả lờiXóa
  2. continue ư? Mình cũng không chắc không nhưng với tinh thần fangirl chắc sẽ viết tiếp. Mà tiếp là nó phi thực tế luôn à =)) mặc dù mình thik chút thực tế trong đó. Trước khi viết cái này, khoảng 2 tháng trước thì mình cũng có ý tưởng để TaeNy và AtsuMina gặp nhau nhưng đã ném nó đi ngay =)). Nếu viết tiếp chắc sẽ đào nó lên.
    Vì Fic này tớ lỡ để Minami-em rồi nên nếu tiếp thì vẫn sẽ giữ nguyên. Còn với oneshot khác thì có thể tớ sẽ sử dụng cậu-tớ cho nó dễ thương tí.

    Trả lờiXóa
  3. Fic vốn là phi thực tế mà nên càng phi hơn cũng đâu có sao=)). Sao bạn lại ném cái ý tưởng đó đi thế, đào nó lên lại đi bạn;)). À mình chỉ gợi ý thế thôi vì nếu bạn đã cho xưng hô thế trong đây thì vẫn cứ giữ nguyên, ko có sao cả;)). Mình đơi phần kế của bạn;))

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Tối bụng chỉ mình là mình nên để Tae - Minami xưng hô kiểu gì với T.T Nghĩ mãi không ra ah. Cả Fany - Acchan nữa >"< Chưa nghĩ ra được nên chưa vik dc chữ gì cả.

      Xóa
  4. Đúng là minami kêu Acchan bằng em khiến mình cảm thấy lạ.
    Fic nhẹ nhàng và lãng mạn quá!!! tiếp nha bạn!!!

    Trả lờiXóa